Truyện vui về uống trà
Mấy Truyện vui về uống trà chè Thái nguyên có thể khiến chúng ta thư giãn giữa cuộc sống hối hả, căng thẳng này.
-
Truyện vui về uống trà: Cho anh hai ly chè thái nguyên
Một anh chàng tân sinh viên người Thái Nguyên vô học trường Bách khoa TP Hồ Chí Minh. Mới vào, chàng quen được một cô nàng dễ thương người Trà Vinh. Chỉ dăm ba tin nhắn, hôm sau cô nàng đã mời anh đi uống nước, chàng nhận lời mà cứ lúng túng vì ví xiền hơi cạn.
Chàng rủ nàng vào quán nước vỉa hè bên lề ngõ nhỏ. Như bất cứ chàng trai nào khi mới hẹn hò, chàng quát lớn chủ quán ra và hét giõng giạc: Bà chủ, cho chúng con hai ly chè ngon nào. Gọi rồi chàng kể một lô sắc sông những thông tin về chè Thái Nguyên ngon quê chàng ngon như thế nào, cách chế biến chè ra sao, con gái hái chè như thế nào thì sẽ được chè ngon.
Đặc biệt, về loại chè xanh tuyệt hảo mang tên Chè Tân Cương Đinh ngọc được chế biến kỳ công thế nào. Đợi mãi không thấy mang trà ra, chàng trai hỏi lại. Chủ quán cười nhiệt tình, bảo: Dạ, em vừa bảo đứa cháu nó sang quán đầu ngõ mua chè cho anh chị rồi ạ. Anh chị có dùng thêm trà hay cà phê không ạ? Chàng trai trố mắt hỏi lại: Đã uống chè rồi lại hỏi có dùng thêm trà không, hai thứ đó chẳng phải là một sao?
Nghe đến đây, cô gái phá lên cười bảo: chè là loại chè đậu nấu với đường, bỏ dầu dừa, nho khô, siro và một số quả ướp khác, anh cố đợi thêm một chút rồi cùng ăn cho vui. Nghe anh quê trà thử uống xem trà ở đây có ngon bằng trà xanh quê Thái nguyên không nhé. Nói rồi cô gái gọi thêm hai cốc trà xanh thái nguyên. Chàng trai, mắt ngắn tũn.
-
Truyện vui về uống trà: Bát nước chè thái nguyên mẻ miệng
Thành phố Thái Nguyên những ngày sau giải phóng, cuộc sống còn nhiều khó khăn, thiếu thốn. Bên con đường nhỏ dẫn vào khu dân cư, người đàn ông ghé vào quán nước trà xanh ven đường. Ông gọi bát nước chè thái nguyên ngon, bà chủ quán rót một bát, nước xanh ngắt, thế nhưng cái bát thì lại bị mẻ một góc. Sau chiến tranh, cái gì cũng sứt mẻ, nữa là cái bát ở quán nước chè.
Người đàn ông nhìn chiếc bát sành đã xỉn màu nghĩ, quán nước này nhiều người uống, mà có mỗi cái chậu nước tráng qua, sao sạch được. Thôi, thà mình uống cái chỗ mẻ, không ai ghé miệng vào, bảo đảm sạch sẽ, không lây bệnh. Nghĩ là làm, người đàn ông ghé miệng vào đấy uống ực một cái hết.
Vừa khà một tiếng sảng khoái, ông thấy đứa nhỏ chừng 12 tuổi, con của chủ quán, mặt mũi lở loét mụn nhọt, rùi bu o o, thò lò mũi xanh đứng cười sằng sặc. Người đàn ông trợn mắt hỏi: Sao cháu lại cười. Đứa bé vừa ôm bụng cười, vừa nói: Cháu tưởng mỗi cháu thích uống vào chỗ mẻ của cái bát đó, ai ngờ bác cũng lại thích. Người đàn ông tưởng mình vừa nuốt phải con chuột!